Độc lập tự do hạnh phúc Hà Nội ngày 28 tháng 10 năm 2008
Kính gửi: ông Tổng Bí thư ĐCSVN Nông Đức Mạnh Những người có lương tri và có nhãn quan đúng đắn đều vô cùng đau xót và hết sức ngỡ ngàng trước chiến dịch đàn áp dữ dội cùng một lúc cả số đông bà con giáo dân và những người hoạt động dân chủ Việt Nam. Bản thân người viết bức thư này cũng sửng sốt tưởng rằng đâu đó đã xuất hiện dấu hiệu nguy biến khiến nhà cầm quyền không thể không ra tay kịp thời và quyết liệt.
Thực tế, khi hàng vạn bà con giáo dân từ nhiều địa phương trong cả nước ùn ùn kéo về khu vực nhà thờ Thái Hà thì không thể không đưa ra những biện pháp ngăn chặn khẩn cấp và việc ngăn chặn hữu hiệu nguy cơ xẩy ra động loạn đã biểu tỏ sức mạnh đáng nể của lực lượng chuyên chính vô sản Việt Nam.
Nhưng thử hỏi, vì sao chính nhà cầm quyền lại đẩy tình hình trở thành phức tạp đến mức có nguy cơ bùng nổ như vậy ?
Trấn áp đành đã quá giỏi vì đấy là sở trường của chuyên chính vô sản, nhưng rồi đây, hai cái công viên bên cạnh nhà thờ Thái Hà và bên cạnh Tòa Khâm Sứ sẽ vẫn cứ còn gợi lại chứng tích rất không đẹp của ĐCSVN trong lòng những ai ngày nay đi qua và các thế hệ mai sau nhìn thấy nó. Người ta bảo rằng hai công viên kia là công tích đáng tôn vinh của giáo dân, đặc biệt là các linh mục Ngô Quang Kiệt, Vũ Khởi Phụng. Ai cũng biết rằng, không có họ thì công viên Tòa Khâm Sứ đã biến thành vũ trường và các quán bia ôm uế tạp cho tư bản đỏ hốt bạc. Không có họ thì công viên Nhà thờ Thái Hà đã được phân lô xây lầu cho các quan chức và bộ hạ.
Lại nữa, rồi đây vẫn cứ còn xói mãi vào tâm khảm con người về nỗi xấu hổ đối với những thủ đoạn hạ đẳng khi người ta cắt xén, xuyên tạc lời Đức Cha Ngô Quang Kiệt để báng bổ, hạ nhục ông.
Thử hỏi, cái hậu hoạ thảm hại cho uy tín và danh dự của ĐCNVN này do ai gây ra ?
Càng ngạc nhiên hơn, gần như đồng thời với đàn áp giáo dân, người ta mở chiến dịch truy lùng và bắt giam hàng loạt những người hoạt động dân chủ.
Như trên đã nói, vì tưởng rằng đã xuất hiện nguy cơ từ một âm mưu chính trị ghê gớm nào đấy nên tôi giữ im lặng để thận trọng tìm hiểu. Sau những trao đổi với một số người hiểu biết, trong đó có công an và người bị công an thẩm vấn, đặc biệt là qua trò chuyện trong buổi “Gặp mặt thân nhân các chiến sĩ dân chủ đang gặp hoạn nạn” tại nhà tôi hôm nay tôi mới xác định được rằng đợt tra xét, giam cầm này chủ yếu nhằm truy bức hành động treo biểu ngữ của những nhà hoạt động dân chủ.
Nếu quả đúng vậy thì hành động này của nhà cầm quyền cần được xem xét lại.
Hãy xem, họ đã treo những khẩu hiệu gì ?
Biểu ngữ treo ở Nam Thăng Long, Hà Nội viết: - Tham nhũng là hút máu dân Biểu ngữ treo ở Hải Phòng viết: - Bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, hải đảo Việt Nam Biểu ngữ treo ở cầu Lai Cách Hải Dương viết: - Lạm phát, dân nghèo khổ là do chính quyền CS Những khẩu hiệu trên sai ở chỗ nào ?
Không sai !
Hầu hết đúng. Một vài câu có thể là nên chỉnh sửa đôi chút.
Những câu nên chỉnh sửa không phải là sai hoàn toàn.
Những câu đúng phải được xem là lời tuyên thệ, là sự tự vấn nghiêm khắc của một chính quyền thực sự vì dân.
Có người bảo các khẩu hiệu treo ở Hà Nội và Hải Phòng không có vấn đề gì. Nhưng khẩu hiệu treo ở Hải Dương phạm tội kêu gọi lật đổ chính quyền.
Không, nói như vậy là phạm tội vu khống, là cố tình suy diễn gán ghép bằng dã tâm ác ý. Mọi người đều có quyền khen hay chê, có quyền phân tích và xét đoán. Người nói hoàn toàn có quyền phát biểu nhận định rằng sở dĩ có tham nhũng ở tầm quốc nạn, sở dĩ nhân dân nghèo khổ, đất nước tụt hậu là do Đảng đã tha hoá, biến chất, đã trở nên quá kém cỏi. Đấy là tự do tư tưởng, tự do ngôn luận. Người lĩnh hội có thể biến nhận thức đó thành hành động: hoặc ra sức đấu tranh buộc Đảng cải tổ triệt để, đổi mới thực sự để may chăng còn có thể tồn tại; hoặc tiến hành đấu tranh vũ trang lật đổ Đảng đi. Và, chỉ người lĩnh hội mới chịu trách nhiệm về hành động của họ.
Toàn Đảng, trước hết là TBT Nông Đức Mạnh và các ủy viên Bộ Chính trị muốn xứng đáng thì hãy hô thật to các khẩu hiệu trên. (Riêng câu “ Đa nguyên đa đảng cho Việt Nam” các ông có thể lờ đi hoặc hô nho nhỏ). Dẫu sao, đa nguyên đa đảng là tất yếu. Sợ cũng không được, trốn tránh cũng không được, cưỡng lại cũng không được, mưu ma chước quỷ để ngăn chặn mấy thì rồi cái gì phải đến cũng sẽ đến như mùa xuân sẽ đến.
Người ta nói đúng, người ta làm đúng, người ta chỉ bảo, khuyến khích các người làm đúng lời dạy của cha ông, đúng ước nguyện của nhân dân, sao lại bắt bớ người ta, đánh đập đầy đoạ người ta, gieo đau khổ cho cha mẹ, vợ con người ta ? !
Sao lại dã man tàn bạo đến thế ! Không còn biết xót thương là gì ! Không còn sợ quả báo đời con, đời cháu hay sao ?
Người trong nước hẳn không thể không khinh ghét, oán giận, song vì sợ hãi không dám lên tiếng nhưng hãy nghe kia, Nghị viện Châu Âu mạnh mẽ lên án vì cho rằng ở Việt Nam: “tự do hội họp bị hạn chế nghiêm trọng: tháng 9-2008 chính quyền Việt Nam phát động cuộc đàn áp khắc nghiệt nhất trong nhiều thập niên qua đối với người công giáo biểu tình ôn hòa tham gia cầu nguyện tại Hà Nội để đòi đất đai giáo sản bị nhà cầm quyền tịch thu”, “Việt Nam thiết lập những điều luật hạn chế quyền tự do vào mạng internet, thông qua việc kiểm tra và kiểm soát nội dung văn bản, và đã bắt giam những “ nhà ly khai sử dụng internet” với lý do dùng internet để phổ biến các quan điểm nhân quyền và dân chủ hay thảo luận dân chủ ” .
Họ yêu cầu:
- Trả tự do tức khắc cho mọi cá nhân bị tù đầy hay giam giữ vì lý do biểu tỏ ôn hòa ý kiến hay tôn giáo …
- Bãi bỏ các luật pháp Việt Nam nhằm kết tội các nhà bất đồng chính kiến hay các hoạt động tôn giáo căn cứ theo khái niệm mơ hồ xâm phạm “ an ninh quốc gia”, để các luật pháp này không áp dụng cho những cá nhân sử dụng các quyền cơ bản của họ về tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do lập hội và tự do tín ngưỡng.
…..
Quyết nghị về vấn đề nhân quyền và dân chủ ấn định trong Hiệp ước đối tác và hợp tác Liên Âu – Việt Nam được Quốc hội Châu Âu thông qua ngày 22 tháng 10 năm 2008 với gần như tuyệt đại đa số: 479 phiếu thuận, 21 phiếu chống, 4 phiếu trắng. Liên Âu không phải Hoa Kỳ nên không thể suy diễn rằng họ cay cú, thù địch gì mà phải hiểu rằng họ đang thực hiện sứ mệnh thiêng liêng của nhân loại. Đồng thời hãy ghi nhớ rằng họ đang là đối tác quan trọng hàng đầu của chúng ta.
Tôi cũng khẩn thiết yêu cầu:
) Trả tự do ngay cho những người bị bắt một cách vô lý: Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn văn Tính, Nguyễn Kim Nhàn, Vũ Hùng, Phạm Văn Trội, Trần Đức Thạch, Nguyễn Văn Túc, Nguyễn Xuân Nghĩa, Lê thị Kim Thu …
) Bộ Chính trị và Ban Bí thư cần họp kiểm điểm về việc chỉ đạo giải quyết các vụ việc nêu trên. Xác định cho được những ai do nhận thức non kém, do mắc mưu sự chỉ đạo từ nước ngoài hay bản thân là tình báo nước ngoài đã thực hiện âm mưu phản động đối với Đảng, đối với Tổ quốc.
Những bước đi đúng đắn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong việc xúc tiến giao hòa với Tòa thánh Vatican, hứa hẹn giải quyết êm thấm vấn đề Tòa Khâm sứ Hà Nội; trong việc đẩy mạnh mối giao hảo với Hoa Kỳ đến mức Tổng thống Bush tuyên bố khẳng định chủ quyền lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam và đang có bước đi tích cực trong quan hệ quân sự, quốc phòng Việt- Mỹ hẳn đã làm cồn cào bụng dạ những kẻ vốn coi Viêt Nam là đối tượng thuộc phạm vi bành trướng. Họ muốn kích động chính quyền ta phải ra tay đàn áp dân chủ, nhân quyền, tôn giáo để buộc Hoa Kỳ và Phương Tây phải lên tiếng, từ đấy khoét sâu mâu thuẫn giữa ta với thế giới tiên tiến, thiết lập lại tình trạng cô lập để buộc ta không còn con đường nào khác ngoài con đường chui vào vòng đô hộ của họ.
Có tin cho biết những ngày vừa qua quân đội Trung Quốc đã áp sát biên giới phía Bắc và người ta chủ trương kích động giáo dân nổi loạn để bọn Lê Chiêu Thống có cớ mời họ vào.
Dù những nhận thức, những ý kiến nêu trên sai đúng đến mức nào, tôi vẫn mong các vị nghiêm túc quan tâm đến bức thư này không chỉ vì số phận nghiệt ngã đau lòng của những người đang bị giam cầm vô lý mà còn vì quyền lợi của nhân dân Việt Nam, vì danh dự của chính ĐCSVN. Trân trọng | |
วันจันทร์ที่ 3 พฤศจิกายน พ.ศ. 2551
No24: Hãy trả tự do cho những người bị giam cầm vô lý
สมัครสมาชิก:
ส่งความคิดเห็น (Atom)
ไม่มีความคิดเห็น:
แสดงความคิดเห็น