Lý do đơn giản là vì đây không phải là chọn lựa của Hà nội mà là một quyết định ép buộc của Bắc Kinh sau khi cả 3 lãnh tụ cao nhất của đảng CSVN đều đã long trọng thề hứa tại Bắc Kinh là sẽ tuyệt đối thờ bái 16 chữ vàng và không dám đòi hỏi gì trên biển Đông nữa. Những tuyên bố của cựu trưởng ban đàm phán biên giới Lê Công Phụng vào tháng trước càng cho Bắc Kinh biết rõ gan ruột của những người cầm đầu đảng CSVN đã chấp nhận chịu thua và sẵn sàng dựa vào Bắc Kinh để cai trị ngược lại dân tộc Việt Nam dù biết rất rõ các ác ý của họ. Ông Lê Công Phụng tuyên bố rằng: “Sống bên cạnh nước lớn thì phải biết cách sống… Đấy là kinh nghiệm của ông cha sống bên cạnh xứ láng giềng lớn, thì mình cũng phải học theo các cụ.”
Và đó là những lời khuyến khích dẫn đến cái bạt tai mang tên Trịnh Hòa.
Trong số hàng chục ngàn tàu chiến lớn nhỏ, Trung Quốc nhất định phải đem sang tàu chiến mang tên Trịnh Hòa, vị quan đời nhà Minh mà Bắc Kinh đang gian ngoa tuyên bố là người đã chiếm Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc, bất kể mục tiêu của các đoàn tàu Trịnh Hòa 600 năm trước là chinh phục thuộc địa để kiếm đồ triều cống. Trên Hoàng Sa và Trường Sa thời đó chỉ có phân chim và trứng rùa.
Và rồi trong số các cảng quan trọng của Việt Nam, Trung Quốc nhất định không phải là cảng Sài Gòn, Hải Phòng, hay Nha Trang; mà phải là cảng Đà Nẵng, gần nhất với quần đảo Hoàng Sa. Vì vậy, không thể chối cãi Bắc kinh không những chủ ý bạt tai các nhà lãnh đạo Hà nội đang quì trước cổng thiên triều mà còn cố tình dằn mặt cả dân tộc Việt Nam rằng toàn bộ lãnh đạo đảng CSVN đều đã và còn phải thần phục thì các phản đối của khối dân chúng bên dưới chỉ uổng công vô ích. Hãy im miệng chấp nhận đi.
Đảng CSVN cũng biết rất rõ đây là cái bạt tai của thiên triều, và không chỉ dành cho riêng họ. Chính vì vậy mà lãnh đạo đảng, qua Ban Tuyên Giáo Trung Ương Đảng, lập tức ra chỉ thị cho mọi báo, đài phải giấu đi cái tên Trịnh Hòa của con tàu, mà chỉ được dùng cái tên phiên âm Zheng He xa lạ. Cùng lúc toàn bộ hệ thống công an được báo động để dập ngay mọi mầm mống uất hận trong nhân dân.
Đến nay thì ít ai còn ngạc nhiên khi lãnh đạo đảng CSVN sẵn sàng chịu ăn bạt tai liên tiếp để giữ cái ghế cai trị của họ, nhưng người Việt Nam có chấp nhận để họ xuyên tạc luôn cả lòng yêu nước và cách ứng xử của tổ tiên chúng ta không?
Dân tộc Việt Nam có để loại người như Lê Chiêu Thống, Lê Công Phụng phỉ báng những giọt máu Việt Nam đã đổ suốt 10 năm trường, từ 1979 đến 1989, để bảo vệ bờ cõi phía Bắc, là không biết “cách sống” với nước lớn, không?
Và sau hết, Dân tộc Việt Nam, kể cả các cựu chiến binh, chiến binh, và đảng viên cộng sản, có chấp nhận đưa mặt ra cho Bắc Kinh tát trong lúc miệng bị bịt, tay bị trói bởi lãnh đạo đảng CSVN nữa không?
Hãy tham gia lời kêu gọi của những trái tim yêu nước và tự trọng dân tộc đang vang lên trên khắp đất nước:
“Hỡi các bạn đang đau xót cho thân thể và danh dự tổ quốc, Chúng ta phải vượt qua hàng rào công an để gào lên lời phản đối! Chúng ta phải khẳng định dân tộc Việt Nam không bao giờ chấp nhận dâng cúng Hoàng Sa-Trường Sa cho bất kỳ ngoại bang nào!
Hãy cùng nhau gọi điện thoại phản đối vào thẳng Sứ quán và Lãnh sự Trung Quốc tại Việt Nam vào các ngày 18 đến 22 tháng 11 năm 2008, tức thời gian tàu chiến Trịnh Hòa đậu trên đất Việt.”
ไม่มีความคิดเห็น:
แสดงความคิดเห็น