วันจันทร์ที่ 17 พฤศจิกายน พ.ศ. 2551

No79: Cảm nhận về Malayxia


IMG_0166 by hong5duc.

Trong một số nước ở Đông Nam á mà tôi đã đến thì Malaysia là nước đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng tốt đẹp.

Đó là một quốc gia Hồi giáo phát triển trong khối ASEAN có những nét đặc thù riêng.

Đất nước này với 2 vùng lãnh thổ diện tích xấp xỉ nước ta, dân số chỉ khoảng 30 triệu, tài nguyên cũng không nhiều nhưng lại là nước phát triển nhanh thu nhập bình quân đầu người chỉ đứng sau Bruney và Singapore ở Đông Nam á.

i. một đất nước bình yên, phát triển

Một vài nước tự cho mình là ổn định nhưng đâu có bình yên ! Bình yên mới là cái gốc của ổn định. ở Malaysia không có những cuộc bạo động, hầu như không có những vụ cướp của giết người nghiêm trọng xảy ra hàng ngày và rất ít những vụ tai nạn giao thông làm chết nhiều người. Nền kinh tế không tăng trưởng nóng mà chỉ số tăng trưởng hàng năm đều đặn.

Malaysia đã từng là thuộc địa của Tây Ban Nha rồi của Hà Lan cua Anh và cũng bị Nhật chiếm đóng trong thế chiến thứ hai. Họ đã đứng lên giành độc lập mà không phải đổ máu nhiều.

Ban đầu khoảng 30 năm đất nước kém phát triển vì những mâu thuẫn nội bộ và nhiều nơi bị du kích Mã lai quấy phá ( một tổ chức vũ trang của Đảng cộng sản Mã lai). Những năm đó Malaysia thua xa Sài Gòn. Dù bị chiến tranh tàn phá, miền nam Việt Nam vẫn đứng đầu khu vực, phát triển hơn Mã lai về nhiều phương diện và ngay ở Seagame I đội bóng đá miền nam giành chức vô địch.

Còn bây giờ thì anh hai Sài Gòn đã chào thua người Mã rồi. Malaysia đã phát triển rất nhanh, vượt xa Sài Gòn chí ít cũng 30 năm.

ấy là vì đất nước này đã thật sự ổn định khi Đảng cộng sản Mã lai ngừng hoạt động, tự giải tán, tư tưởng Mao ít bị đẩy lùi ở xứ này. Vì lợi ích kinh tế trong quan hệ với Malaysia, Trung Quốc không ủng hộ Đảng cộng sản Mã lai nữa rút hết cố vấn quân sự tàu về lục địa. Từ đó đất nước Malaysia phát triển mạnh.

Malaysia đã tìm ra con đường phát triển bền vững của mình.

Người có công rất lớn lãnh đạo đất nước vượt lên là Thủ tướng Ma had Thia nhưng ông không bao giờ coi mình là lãnh tụ, là người cầm lái vĩ đại cả. Sau 26 năm (1980 - 2006) đưa đất nước tiến lên và đang được nhân dân vô cùng tôn kính, ông đã thanh thản từ nhiệm. Nhân dân đã mít tinh, biểu tình yêu cầu ông ra ứng cử tiếp nhưng ông kiên quyết xin nghỉ, nhường ghế thủ tướng cho người khác do nhân dân lựa chọn qua một cuộc bỏ phiếu dân chủ. Ông đã nói với mọi người : " Tôi đã làm tròn nhiệm vụ của mình. Nay xin trao lại quyền hành cho người kế nhiệm đã được lựa chọn kỹ càng. Tôi nhớ lời mẹ tôi dặn : Hãy biết rút lui khi cuộc vui đang ở lúc vui vẻ nhất".

Thế đấy những người tài đức thật sự không coi quyền lực là lẽ sống. Còn ở một vài nước không ít vị lãnh đạo tài nông đức mỏng không do dân bầu mà cứ tìm mọi cách ngồi trên ghế cao quyền lực.

ii. đất nước hồi giáo cấp tiến

ở Malaysia có nhiều Tôn giáo như đạo Phật, đạo Thiên chúa, đạo Indu nhưng đạo Hồi là đạo có nhiều tín đồ nhất trở thành quốc đạo của nước này. Đây cũng là đất nước có nhiều sắc tộc : Người ấn, người Hoa, người Indonesia. Người Mã lai dân số không đông nhưng là dân bản địa nên được Nhà nước dành cho nhiều ưu đãi nhưng quyền hạn của họ không lấn lướt các sắc tộc khác nên không tạo ra những mâu thuẫn chủng tộc.

Nước Hồi giáo Malaysia có những sắc màu riêng mà nhiều người cho đó là một nước Hồi giáo cấp tiến.

Trước đây chỉ nghe người ta nói, chưa từng đến một nước Hồi giáo nào cả, tôi cứ nghĩ phụ nữ Hồi giáo ra đường là phải mặc áo choàng kín người, đầu đội khăn có rèm vải che mặt. Vì thế tôi đã làm một bài thơ khi thấy nhiều phụ nữ Việt Nam mùa hè ra đường cũng hay lấy khăn che kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt.

Em không theo đạo Hồi

Làm sao phải che mặt ?

Chắc sợ da bắt nắng

Giữ cho trắng đấy thôi...

Và tôi kết bài thơ:

Ai làm anh ngẩn ngơ

Dù chưa nhìn rõ mặt

Mới gặp được ánh mắt

Mà anh đã thẫn thờ.

Che mặt bằng vải thưa, hay những sợi buông rủ nào đó khi ra đường là đặc điểm của phụ nữ Hồi giáo.

Không đúng vậy đâu. ở Đu bai và Ai cập là những nơi theo đạo Hồi chính gốc quả thật ngày xưa phụ nữ ra đường thường đội vuông vải có rèm che mặt nhưng vừa qua được đến hai nước Hồi giáo này tôi thấy hầu như không có phụ nữ nào che mặt cả. Họ mặc áo choàng đen ( nhiều kiểu may rất đẹp) chùm khăn trên đầu nhưng nhiều người không che mặt nữa. Đã che mặt thì che cả mắt rồi làm sao " Gặp được ánh mắt" của họ nữa. Chỉ có nhiều phụ nữ Việt Nam mới bịt mặt mà không bịt mắt, tôi mới "tán" được như vậy.

Còn ở Malaysia phụ nữ đạo Hồi không mặc áo choàng đen mà hầu hết mặc áo choàng màu xanh nhạt, choàng khăn đội đầu màu xanh ấy và không hề che mặt. Đàn ông rất ít người mặc áo choàng nhiều người mặc âu phục hoặc áo quần kiểu mới Sport.

Người ta bảo đến các nước Hồi giáo khi giao tiếp với phụ nữ là phải thận trọng vì ở những xứ này họ rất khắt khe với phụ nữ và không có chuyện sex. Thánh A la cho phép đàn ông được lấy 4 vợ thì người ta cần gì chuyện sex nữa.

Không hẳn vậy . Nhiều phụ nữ Hồi giáo ở đây luôn có những nụ cười thân thiện với cánh đàn ông chúng tôi và anh hướng dẫn viên người Mã lai đã nói thực lòng : Chuyện sex thì ở đâu mà chẳng có, chỉ có điều ở các nước Hồi giáo người ta không cho phép hoạt động công khai. ở những điểm du lịch tại vài nơi kín đáo những bar, những shop "tươi mát" vẫn hoạt động nhưng con gái Hồi giáo ở những chốn ấy rất ít mà phần đông là hàng nhập ngoại.

ở Malaysia người ta cũng chú ý đề phòng bọn khủng bố nhưng những phần tử Hồi giáo cực đoan liều lĩnh chắc không nhiều. Malaysia là nước Hồi giáo thân phương tây.

Nhiều công ty lớn của châu Âu, của Mỹ, úc, Nhật đã đầu tư vào Malaysia. Người dân Mã lai thích dùng những hàng hóa sản xuất từ các nước châu Âu và Nhật, Mỹ hơn là những hàng hóa làm ra từ Trung Hoa lục địa. Và chính Mã lai đã có nhiều nhà máy sản xuất những mặt hàng tiêu dùng cao cấp bán sang những nước trong khu vực. Ô tô của Malayxia chắc chắn chất lượng cao hơn ô tô mang nhãn hiệu Thượng Hải - Trung Quốc.

iii. cơ sở hạ tầng phát triển nhanh

Từ Việt Nam chúng tôi đi đường hàng không đến Singapore và từ Sing đến Mã chúng tôi đi bằng ô tô theo đường bộ. Việc làm thủ tục ở hai cửa khẩu nhanh chóng. Mấy chục năm trước Singapore sát nhập vào Malaysia trong một liên bang sau đó Sing đã tách ra thành một quốc đảo độc lập. Khi xe đến cửa khẩu chúng tôi thấy rất nhiều những người Mã buổi sáng sang làm việc ở Sing bằng xe máy qua 1 con đường vượt eo biển.

Malaysia có hai khu vực cách nhau một vùng biển rộng gồm 13 tỉnh. Có tỉnh nhỏ xíu nằm ở phía bắc giáp Thái Lan. Có tỉnh rất rộng nằm trên một hòn đảo lớn trên Thái Bình Dương có biên giới chung với Indonesia và Bruney.

Khu vực chính nằm trên bán đảo có biên giới với Thái Lan và Singapo gồm 11 tỉnh. Những tours đến Malaysia thường chỉ ở khu vực chính và hầu như du khách chỉ đi dọc các tỉnh ở ven biển phía Tây là Johor Malaca, Kuala Lumpur.

Qua cửa khẩu thuộc tỉnh Johor chúng tôi đến Malaca, một thành phố cổ được hình thành từ thế kỷ XV còn nhiều dấu ấn của người Tây Ban Nha và Hà Lan. Thành phố này còn giữ lại nền móng và những bức tường bằng đá ong của một pháo đài Tây Ban Nha canh giữ bờ biển xây dựng từ thế kỷ XVI và quảng trường Hà Lan.

Chúng tôi đến quảng trường Hà Lan mà xung quanh còn những ngôi nhà được xây dựng theo kiểu cách Hà Lan. Bảo tàng Malaca gần quảng trường này không lớn nhưng đã trưng bày nhiều cổ vật xa xưa và cả những đồ vật mà người châu Âu đã mang tới đây khi họ cai quản xứ này.

Người Mã lai tôn trọng quá khứ nên những gì của thời đã qua họ đều trân trọng cho dù có những cái còn sót lại của thời bị nô lệ. Điều ấy cũng là cần thiết để nhắc nhở thế hệ hôm nay phải phấn đấu vượt lên phía trước đừng bao giờ để cho đất nước rơi vào tay ngoại bang. Malaysia có chung đường biên giới với nhiều nước và có nhiều đảo nhỏ nhưng họ không để yên cho bất kỳ nước nào gặm nhấm biên cương và xâm phạm những hòn đảo của họ. Họ mua vũ khí tối tân của Mỹ và của cả Nga để bảo vệ đất nước của mình. Đất nước phải giàu có mới mạnh được.

Hôm sau chúng tôi theo đường quốc lộ để đến Kuala Lumpur. Đường xá của Malayxia rộng rãi trải nhựa phẳng lỳ và rất sạch sẽ. Hai bên đường là những hàng cây xanh, tuyệt nhiên không có nhà dân nào bám vào ven đường quốc lộ để mở quán bán những hàng tạp nham. Xe cứ chạy khoảng 150 cây số là có điểm dừng. ở đó có trạm xăng, nhà vệ sinh, cửa hàng ăn uống khang trang và có cả nhà nghỉ nữa nếu khách lữ hành cần dừng lại. Mỗi trạm dừng xe như thế còn cả vườn hoa để khách đi dạo sau hàng giờ phải ngồi trên xe mệt mỏi. Tuyệt đối trên quốc lộ không có chỗ cho lái xe táp vào để nhà hàng ép khách phải ăn cơm tù như trên các đường quốc lộ của ta.

Đến Kuala Lumpur chúng tôi nhìn thấy những hàng cột tròn cách nhau đều đặn chạy dọc mép đường xe ô tô. Nhiều cột có những cây dây leo bám quanh nở hoa tím ngắt hoặc được treo những lẵng hoa bằng nhựa trồng nhiều thứ hoa khác nhau.

Những trụ tròn ấy là những trụ cột của đường xe lửa trên không. Thì ra không nhất thiết cứ phải làm xe điện ngầm mà những đường xe lửa trên không ở những thành phố đông dân cũng là một giải pháp hay làm cho cuộc sống thêm lãng mạn.

Đoàn dành một ngày để chúng tôi đến siêu thị Tháp Đôi, quảng trường độc lập và nhà thờ Hồi giáo.

Toà Tháp đôi ở Kuala Lumpur vượt chiều cao của toà Tháp đôi trung tâm thương mại thế giới của New York mà bọn khủng bố dùng máy bay lao vào đánh sập 11/9/2001. Vì thế cho đến nay thế giới chỉ có 1 toà tháp đôi hoành tráng này thôi. Nhiều thang máylớn tốc độ nhanh đưa khách hàng lên xuống các tầng lầu cao vút để người mua thoải mái chọn các mặt hàng cao cấp đủ các chủng loại. Nhiều tầng lầu dành cho các công ty thuê với những trang thiết bị hiện đại.

Cột cờ của Malaysia thuộc hạng cao nhất thế giới, cao hơn cả tháp Eiffel của Pháp cũng là niềm tự hào của nhân dân Mã lai.

Sau khi tham quan toà tháp đôi và cột cờ cao vút chúng tôi đến quảng trường độc lập. Đây là một quảng trường rộng mênh mông được xây dựng mang dáng vẻ của nhà thờ Hồi giáo.

Hai cửa ra vào ở hai bên cổng chính là hai tháp lớn mái vòm tròn bằng kim loại màu và bọc kính màu xanh da trời.

Giữa quảng trường là một bệ đá lớn trên đó có khối tượng bằng đồng hình tượng 4 người chiến sỹ. Ba chiến sỹ cầm súng ở những tư thế khác nhau, phía sau họ là một chiến sỹ đứng hiên ngang giương cao ngọn cờ độc lập. Quảng trường có đài phun nước lớn làm cho không khí mát dịu. Nền quảng trường là những phiến đá lớn kế tiếp nhau chỉ ở hai bên vườn hoa mới có thảm cỏ, cây xanh. Người Hồi giáo coi trọng ánh nắng mặt trời. Nhà thờ Hồi giáo cũng ở khu trung tâm trên một khu đất rộng thênh thang với những hàng cây cọ, cây ô liu cao vút.

Các nhà thờ Hồi giáo đều có một đặc điểm chung. Mỗi nhà thờ dù kiểu dáng khác nhau nhưng ở phần chính nơi cao nhất là một vòm mái tròn. Có nhà thờ lớn ngoài mái vòm trung tâm còn có 4 mái vòm nhỏ hơn ở 4 góc. Nhà thờ Hồi giáo ở Kuala Lumpur là một nhà thờ lớn khang trang, bề thế với một mái vòm tròn đồ sộ. ánh sáng tràn vào các ngả. Người Hồi giáo rất chú ý đến nền thánh đường. Người ta lát những tấm gạch men cao cấp để cho tín đồ quỳ xuống hành lễ. Trong nhà thờ là khoảng không gian thoáng đãng không có tượng thánh, không có bệ thờ. Tất cả mọi người hành lễ quỳ xung quanh hướng lên vòm tròn thiêng liêng kia. Đó là bầu trời nơi thánh A la ngự trị. ở một phía trang trọng trong khuôn viên nhà thờ có lăng mộ của 2 danh nhân Malaysia đã có công lao lớn với đất nước, với đạo Hồi.

Ra khỏi nhà thờ trời đã về chiều. Hoàng hôn dần buông xuống thủ đô Kuala Lumpur.

Xe đưa chúng tôi đến một vườn hoa. Thăm vườn hoa trong cảnh chiều tà thì có gì thú vị lắm đâu. Nhưng xe lại lách vào một con đường bên cạnh vườn hoa và đưa du khách xuống.... hầm dưới gầm vườn hoa ấy.

Giời ạ, hầm rộng mênh mông là nơi chứa các loại xe ô tô có những tấm kính đón ánh sáng thiên nhiên từ vườn hoa rọi xuống được bố trí rất khéo. Nhiều đèn cao áp sáng chưng và trong hầm có một cửa hàng ăn lớn sang trọng với những ánh đèn màu lấp lánh. Tôi chợt nhớ tới một câu thơ của Bùi Minh Quốc mà tôi đã từng giảng cho học sinh được in trong sách giáo khoa văn cấp III khi anh chưa bị chụp mũ là "phản động" !

Nơi hầm tối là nơi sáng nhất.

Dĩ nhiên liên hệ này là vớ vẩn và khập khiễng nhưng thấy dưới hầm ánh sáng rực rỡ thú vị quá nên tôi mới nghĩ vẩn vơ như vậy.

Thì ra hướng dẫn viên đưa đoàn du lịch đến ăn tối ở đây. Vừa ăn chúng tôi vừa trao đổi với nhau về cách thức xây dựng và quản lý đô thị của nước bạn.

Nếu tính bình quân đầu người thì đất đai ở Malaysia rộng rãi thế mà họ không khai thác bừa bãi mà xây dựng đô thị với một quy hoạch tổng thể khoa học, hài hoà. Họ biết tận dụng đất quý ở khu trung tâm, một khu phố đã có từ lâu đời với nhiều toà nhà hành chính, nhiều biệt thự xinh đẹp và một quảng trường lớn. Đường phố cũ không thể mở rộng mà xe ô ngày càng nhiều, khách du lịch ngày càng đông. Làm sao có nơi đỗ cho xe ô tô? Người ta làm hầm ngầm chứa xe và mở cửa hàng ăn dưới lòng vườn hoa là vì thế chăng.

Ngày thứ năm ở Malayxia đoàn chúng tôi đến cao nguyên Genting, cách thủ đô Kuala Lumpur khoảng gần 100 cây số.

Đây là khu nghỉ mát lý tưởng cao 2000m so với mực nước biển. ở đây có khu Hotel - casino lớn nhất Đông Nam á.

Đường lên cao nguyên có hai lối : Đường ô tô trải nhựa uốn lượn như con trăn khổng lồ đang trườn mình trong nắng chiều vàng nhạt. Chúng tôi đi theo đường cáp treo.

Ngồi trên ca bin cáp treo trang nhã chúng tôi nhìn rõ rừng cây suối nước ở dưới. Vì người rất đông và máy móc ầm ì suốt ngày đêm nên người ta không nuôi thả muông thú ở đây. Họ đã làm nhiều tượng, nhiều hình sáp những bầy hươu nai đang gặm cỏ, những chú sếu chân đỏ đứng bên ghềnh suối, những chú ngựa đang ngếch cổ nhìn trời. Và kia là con đường men chân núi có cả hình sáp những người tiều phu đang gánh củi xuống đồi. Trong làn sương chiều mỏng tang và ca bin cáp treo nối theo nhau vun vút cảnh giả càng ẩn hiện như thật. Khách sạn ở đây có tới 2000 phòng và những sòng bài lớn với nhiều máy dánh bạc tân kỳ. Khu Hotel - casino Gen ting này mang dáng dấp của Las vegas (Mỹ). Tuy không đồ sộ như ở Mỹ nhưng khách sạn trên cao nguyên này mát mẻ hơn. Rất đông con bạc lao vào sát phạt với ... máy. Khu đánh bạc người với người cũng có nhiều con bạc tham gia. Những kiểu đánh bạc cổ xưa truyền thống của châu á hầu như không có ở đây. Thời buổi công nghiệp này mà ngồi đánh chắn, đánh tổ tôm... thì mất thời giờ lắm. ở đây có cả sóc đĩa, thò lò, tôm cá nhưng chỉ thu hút được khách bình dân mà thôi.

Này, phụ nữ Hồi giáo cũng đánh bạc ra trò đấy nhé. Khách ngoại quốc đông nhất vẫn là người Trung Quốc từ lục địa đến.

Ơ hay, sao ở các sòng bạc nào trên thế giới người ta cũng gặp nhiều người Trung Quốc ở Hoa lục đến thế! Có lẽ chế độ Mao ít đã kiềm chế con người quá lâu nên khi thời cơ thuận lợi toàn cầu hoá là người Trung Quốc bùng phát thú ăn chơi. Ma Cao và Hồng kông vốn là hai nơi đánh bạc khét tiếng nhưng bây giờ thuộc về Trung Hoa đỏ. Chính sách câu tiền "Một nhà nước hai chế độ" dù khéo che đậy đến mấy thì những người Trung Hoa sống trong chế độ cộng sản vẫn phải đề phòng. Họ ít sang Ma Cao và Hồng Kông đánh bạc mà có dịp ra nước ngoài là lao vào các sòng bài.....

Một ngày, một đêm ở Gen ting đã là quá đủ với khách du lịch Việt Nam vốn ví tiền lép kẹp nên không ai lao vào sòng bài. Đến các cửa hàng khách Việt Nam xem nhiều hơn mua, đến các chốn ăn chơi chỉ nhìn mà không vào cuộc. Đàn ông Việt Nam có một điểm hơn người " Nhất vợ, nhì trời" cũng là điều đáng yêu lắm chứ.

Thế là chúng tôi đã ở Mã một tuần và đến lúc đã phải ra phi trường trở về Hà Nội.

Sân bay Subang - Kuala Lumpur thuộc loại sân bay hiện đại nhất Đông Nam á được xây dựng theo dáng dấp những nhà thờ Hồi giáo.

Sau khi qua cửa sân bay ở tầng 1, chúng tôi được đưa lên tầng 2 bằng những thang máy cỡ lớn. Nơi đây hành khách làm những thủ tục cần thiết để gửi hàng và lên máy bay.

Chúng tôi sững sờ trước những khung thép đồ sộ và vòm mái tròn khổng lồ được làm bằng kim loại màu xen kẽ những lớp kính trắng lọc ánh sáng mặt trời. ở đây có khu vực rộng rãi để nhân dân sân bay làm thủ tục cho khách và khu bán hàng sang trọng.

Sau khi hoàn tất mọi việc chúng tôi lên xe chuyên dùng của sân bay chạy trên đường ray tầng hai chỉ năm phút sau đã đến khu nhà lớn chờ bay cũng mái vòm tròn và những khung nhà bằng kim loại. Những hàng ghế ngồi thoải mái ti vi lớn trước mặt chiếu hình liên tục để phục vụ du khách.

Anh hướng dẫn viên người địa phương nói tiếng Anh qua người phiên dịch của đoàn chúng tôi kể về nhà ga hàng không độc đáo này. Chính phủ Malaysia thuê kiến trúc sư người úc thiết kế sân bay sau đó bỏ thầu quốc tế phần thi công. Trung Quốc bỏ giá thầu thấp nhất nhưng chính phủ Mã đã chọn một công ty lớn của châu Âu đảm nhận phần xây dựng và anh cho biết thêm : Hiện nay Mã cũng đang xây dựng một sân vận động lớn nhất khu vực do một công ty của Đức đảm nhiệm. Sẵn ấm ức từ lâu tôi bình.... loạn với mọi người trong đoàn.

- Không chọn phía Trung Quốc là đúng. Chúng ta đã có bài học về sân vận động quốc gia Mỹ Đình rồi. Đáng lẽ người Đức làm công trình ấy nhưng vì tình đồng chí, tình em đối với anh Đảng ta đã giao việc cho nhà thầu Trung Hoa lục địa mang danh nghĩa là công ty xây dựng thuộc ban kinh tế của Đảng cộng sản Trung Quốc.công trình trọng điểm quốc gia này do tiền thuế của nhân dân cả nước đóng góp đã ngang bằng với mấy sân vận động ở mấy tỉnh lẻ của các nước trong khu vực.

Một chị vốn người Tràng An thanh lịch nói luôn:

- Anh có biết sân Mỹ Đình vừa mới phải đại tu không?

Một ông cũng người Hải Phòng quen "ăn sóng nói gió" như tôi cười nhe cả mấy chiếc răng vổ nói chen ngang :

- Cô này chẳng nhạy cảm gì cả. Phải sửa chữa nhiều thì công nhân Việt Nam mới có công ăn việc làm chứ. Tình hữu nghị " bốn phương vô sản đều là anh em" là như vậy đó.

Tất cả cười và bắt tay tạm biệt anh hướng dẫn viên người Mã rất cởi mở.

Nếu được ở lâu hơn và đi được nhiều hơn trên đất nước Hồi giáo này chắc chắn chúng tôi còn thu lượm được nhiều điều bổ ích và có thể biết được những mặt trái của xã hội Mã lai hiện đại.

Dù đến Malayxia cách đây đã hai năm và cũng chỉ ở đó có một tuần nhưng tôi vẫn còn nhớ rõ những nơi mình đã đi qua.

Hai năm, với một đất nước năng động chắc chắn Malaysia còn xây dựng được các công trình mới nữa.

Có một câu thơ của một thi sĩ nhớn:

Chào 61 đỉnh cao muôn trượng

Ta đứng đây mắt nhìn bốn hướng

Trông lại đời xưa trông tới mai sau

Trông Bắc, trông Nam, trông cả địa cầu.

Ghê thật ! Từ 1961 đã có cái nhìn toàn cầu như thế thì giỏi quá nhưng tiếc thay con mắt ấy lại nhìn qua cái lăng kính ảo tưởng và độc quyền chân lý không " thực sự cầu thị" thì làm sao biết mình biết người ?

Đã đến lúc phải nhìn thẳng vào sự thật, nói rõ sự thật " Sức căng tràn mà lẹn đẹn đi sau" ( Giọt đau) để chúng ta vươn tới sánh vai cùng các nước trong khu vực.

ไม่มีความคิดเห็น: