Đáp lễ bài "Hãy nói sự thật"trên báo Quân đội Nhân dân:
Báo Quân đội nhân dân số chủ nhật 2-8-2009, trong mục Chính luận có bài "Hãy nói sự thật ", với mục đích lên án tôi đã không nói sự thật trong cuộc trả lời phỏng vấn của đài RFA về vụ Tam Tòa - Qủang Bình.
Đã lâu lắm rồi, dễ thường đến 16 năm, báo QĐND mới lại nhắc đến Bùi Tín.
Điều này làm tôi xúc động, thích thú nữa, để được luận bàn về "sự thật", một chủ đề cực kỳ hệ trọng suốt hơn nửa thế kỷ trong xã hội Việt nam.
Tôi chỉ tiếc là người viết bài chính luận ấy lại không ký tên. Sao lạ vậy? trong thời công khai, minh bạch, sao vẫn cứ cái cố tật "ném đá dấu tay " như thế ?
Mở đầu bài viết tác giả đã nhận xét sự việc ở Tam Tòa gần đây là "liên quan đến sự chống phá của các lực lượng thù địch". Đây là sự thật hay chỉ là nhận xét một chiều, kiểu áp đặt, chụp mũ tùy tiện rất quen thuộc trên báo chí nhà nước như báo QĐND ?
Tác giả bênh vực cái quyết định của tỉnh Quảng Bình năm 1997 coi phần còn lại của nhà thờ Tam Tòa là Chứng tích tội ác chiến tranh, theo đúng Luật di sản văn hoá. Theo tôi cái quyết định ấy vẫn không có giá trị vì nhiều lẽ sau đây :
- ông phó chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh Quảng Bình Trần Công Thuật có ký cái quyết định ấy, nhưng vấn đề này không hề được đưa ra thảo luận ở Hội đồng nhân dân tỉnh cũng như ở Ủy ban nhân dân tỉnh. Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh cũng không hề được hỏi ý kiến. Còn nhân dân thì không hề được hỏi đến. Theo luật về quyền hạn của các cấp chính quyền từ tỉnh đến xã thì đây là một quyết định không có cơ sở, do đó không có giá trị pháp lý vững chắc;
- thêm nữa bom Mỹ có phá hủy phần lớn nhà thờ Tam Tòa, nhưng theo tôi được biết khi ấy cả Đồng Hới đã sơ tán triệt để, không có linh mục hay giáo dân nào ở lại trong nhà thờ, nên bom Mỹ không gây thương vong cho dân thường, nên gọi là Chứng tích tội ác chiến tranh "để giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ" thì có phần khiên cưỡng;
- hồi ấy tôi đã thấy 2 ụ súng phòng không lớn được đắp ngay cạnh nhà thờ, nên ở ngoài khơi Đồng Hới tàu chiến, tàu sân bay, máy bay do thám Mỹ của hạm đội 7 có thể biết rất rõ từng mục tiêu, nên các cuộc ném bom có nhiều khả năng nhằm vào các mục tiêu quân sự ấy.
Bài viết của báo QĐND còn cho rằng tôi đã nói không đúng sự thật, tôi đã kích động dư luận khi cho rằng sự kiện xảy ra "không phải xung đột lương - giáo", mà bắt nguồn từ mâu thuẫn "giữa chính quyền còn mang màu sắc cộng sản với các tôn giáo ". Đó là chính kiến của tôi khi phóng viên RFA hỏi tôi rằng " xung đột vừa qua có phải xung đột lương - giáo hay không ?" .
Chẳng lẽ những mâu thuẫn giữa chính quyền mang bản chất cộng sản kỳ thị với các tôn giáo là không có thật, là do tôi - nhà báo Bùi Tín - bịa đặt, dựng đứng lên hay sao ?
Chẳng lẽ ý đồ ngăn cản giáo dân sơ tán các vùng xa trở về tập trung trở lại giữa thành phố Đồng Hới quanh Tam Toà không phải là chủ trương rõ rệt - tuy không dám nói ra - của tỉnh uỷ Quảng Bình hay sao ? Chẳng lẽ việc chính quyền lần lữa mãi, không hề đếm xỉa đến nguyện vọng chính đáng của bà con giáo dân sớm có một nhà thờ mới ở gần địa điểm cũ trong thành phố Đồng Hới là do nhà báo Bùi Tín này bịa đặt ra hay sao ? Tại sao đã hoà bình 34 năm mà nay chính quyền mới chỉ ra 5 địa điểm cho các giáo dân lựa chọn, toàn là nơi hẻo lánh, có điểm không có đường vào, nơi thì không thuận lợi cho việc làm ăn, việc học hành của trẻ nhỏ, thế là chính sách đàng hoàng nhân ái với bà con giáo dân hay sao ?
Tại sao báo Quảng Bình của tỉnh uỷ lại nói rằng số giáo dân ở Đồng Hới nay là không đáng kể, trong khi các linh mục sở tại cho rằng số bà con giáo dân ở đây đã lên đến trên một ngàn ! Thế là thái độ ưu ái, ngay thật với bà con Công giáo ư .
Khi xung đột xảy ra, khi công an huy động một số kẻ lạ mặt, từ xa đến, mang băng đỏ, hành hung rất bạo trợn bà con tay không, đánh trọng thương linh mục Nguyễn Đình Phú và linh mục Ngô Thế Bính, báo QĐND đưa tin rằng họ là dân Đồng Hới sở tại "tự phát đứng ra ngăn kẻ xấu làm mất trật tự trị an", vậy thì tin ấy là sự thật ư ?
Mong rằng Ban biên tập báo QĐND có dũng khí đăng bài "đáp lễ" này của tôi để làm rõ đâu là sự thật, sự thật hoàn toàn, không che dấu, không xuyên tạc và bóp méo.
Cuối cùng tôi lưu ý người viết Chính luận của báo QĐND hãy dùng từ ngữ chuẩn xác. Anh ta viết rằng " ông Bùi Tín đào tẩu sang Pháp", "trốn bỏ tổ quốc", trong khi tôi không hề đào tẩu, không hề trốn bỏ. Tôi đàng hoàng sang Pháp bằng hộ chiếu ngoại giao, theo lời mời chính thức, đích danh "nhà báo Bùi Tín" . Từ Pháp tôi gửi về nước "Kiến nghị 12 điểm của một công dân" lời lẽ ôn tồn, nội dung ngay thật, hợp lý, phải đạo. Lãnh đạo không tiếp nhận, còn vu cáo là tôi phản bội (!), "bị phản động mua chuộc", còn vu khống trong một cuộc giao ban là tôi ăn tiền của "Đơ B " (tình báo Pháp) và CIA, cắt điện thoại nhà tôi, trả thù bằng cách đối xử cực xấu với vợ, con gái tôi.
Bộ trưởng công an Mai Chí Thọ còn nói "Thành Tín nay thành Thất Tín", lại nói "đảng đã cho cụ Bùi... chức vụ cao quý Trưởng ban Thường trực Quốc hội mà BT không biết ơn ...(!)" . Do thái độ xấu như thế, trịch thượng như thế, bạn bè, người thân của tôi khuyên tôi chớ về ngay mà nguy hiểm, ở lại Pháp làm nhà báo tự do, ngay thật, có khi có ích hơn là về nước để bị bịt mồm. Tôi không hề "trốn bỏ Tổ quốc". Ở xa tôi càng gần tổ quốc, càng phục vụ đồng bào có hiệu quả hơn.
Tôi viết sai sự thật ư. Sao không để lưu hành những cuốn sách của tôi : "Hoa Xuyên Tuyết", "Mặt Thật", "Về Ba ông Thánh","Mây mù Thế kỷ","Tâm tình với Tuổi trẻ ", "Cung Vua và Phủ Chúa " để cho bạn đọc và công luận trong nước đánh giá cho công bằng? Để xem ai nói lên sự thật . Sao những cuốn sách ấy vẫn được bí mật lưu truyền, được trong nước tìm đọc trên các mạng Đối thoại, Ý kiến, Văn Tuyển, Đàn Chim Việt, Tập họp Thanh niên Dân chủ, Thông luận...
Và trong sự kiện Tam Tòa, đâu là sự thật? Xin để bạn đọc, công luận phán xét.
Bùi Tín Paris 4-8-2009
Chính luận
Hãy nói sự thật
QĐND - Chủ Nhật, 02/08/2009, 23:49 (GMT+7)
http://www.qdnd.vn/QDNDSite/vi-VN/61/43/5/5/5/85138/Default.aspx
Đã thành thói quen, bấy lâu nay cứ trong nước có vấn đề gì liên quan đến sự chống phá của các đối tượng thù địch đối với Nhà nước ta là y như rằng ông Bùi Tín đào tẩu sang Pháp lại "cao kiến" bình luận, phân tích, tô vẽ thêm kèm theo xưng danh với đầy đủ những chức ông có từ trước khi trốn bỏ Tổ quốc, như Phó tổng biên tập; Đại tá; nhà báo…
Lần này, trước hành vi xâm phạm Di tích lịch sử văn hóa Chứng tích tội ác chiến tranh Tháp chuông Tam Tòa của một số giáo dân ở Thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình thì ông Bùi Tín lại bày tỏ “ý kiến” thông qua hình thức trả lời phỏng vấn một cơ quan truyền thông nước ngoài.
Một góc tháp chuông nhà thờ Tam Tòa còn sót lại sau trận bom Mỹ.
Nếu như ông nói đúng sự thật thì chẳng có gì đáng bàn, thậm chí còn hoan nghênh ông. Nhưng thật đáng tiếc, không biết vì tiền, hay vì sự thù hằn với Đảng, Nhà nước, Tổ quốc, mà ông lại cố tình nói sai sự thật như thế.
Trước hết, ông cho biết ông là người từng được chứng kiến bom Mỹ rải xuống tỉnh Quảng Bình như thế nào, thế nhưng ông lại không cải chính câu hỏi của người phóng viên rằng “chúng tôi phỏng vấn nhà báo, cựu đại tá quân đội... từng có mặt tại Đồng Hới trong thập niên 1960 chứng kiến ngôi nhà thờ sạt một góc (NV nhấn mạnh)”.
Thưa ông, không phải bom Mỹ ném “sạt một góc” mà là san gần như phẳng nhà thờ Tam Tòa, chỉ còn lại tháp chuông. Ngày đó bom Mỹ rải bom xuống khu vực Quảng Bình nói riêng, các tỉnh miền Trung nói chung, đến mức biến nhà cửa, làng mạc, ruộng vườn… thành những hố bom sâu hoắm mà nay đã qua gần nửa thế kỷ, nhiều nơi vẫn chưa lấp hết được. Tháp chuông Tam Tòa nếu không có lòng trung kiên của bộ đội, dân quân và chính quyền địa phương bảo vệ thì cũng đã bị bom Mỹ san phẳng từ lâu rồi. Sao ông vội quên những ngày đau thương của cả dân tộc ta, trong đó có gia đình ông như thế?
Điều hết sức ngạc nhiên là vì sao ông lại lấy sự tàn phá của bom Mỹ ở cầu Long Biên, Bệnh viện Bạch Mai, phố Khâm Thiên (Hà Nội) ra so sánh mức độ tàn phá với Tháp chuông Tam Tòa ở Đồng Hới, Quảng Bình, để "lý sự cùn” rằng tại sao “chính quyền Cộng sản” không để cả cầu Long Biên, Bệnh viện Bạch Mai, phố Khâm Thiên, mà lại chỉ để Tòa Tháp chuông Tam Tòa là Chứng tích tội ác chiến tranh? Tôi nghĩ chỉ có những người “lòng dạ không sáng” mới so sánh khập khiễng như thế. Ông thừa biết, nếu tất cả những nơi bị bom Mỹ tàn phá đều giữ nguyên trạng làm chứng tích tội ác chiến tranh, thì đất nước Việt Nam này còn chỗ nào không để?
Ông lý luận rằng, Chứng tích tội ác chiến tranh Tháp chuông Tam Tòa chỉ là quyết định của tỉnh nên không có giá trị, phải có quyết định của Bộ Văn Hóa-Thể thao-Du lịch mới được xếp là di tích Văn hóa(!). Điều này có lẽ ông nhầm.Thưa ông, Điều 30 của Luật Di sản Văn hóa số 28/2001/QH10 của Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam quy định rõ thẩm quyền quyết định xếp hạng di tích được quy định như sau: “a) Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp tỉnh quyết định xếp hạng di tích cấp tỉnh…”.
Chắc ông biết nhà thờ Tam Tòa sau khi bom Mỹ tàn phá (ngày 11-2-1965) chỉ còn lại một tháp chuông, năm 1997 UBND tỉnh Quảng Bình có Quyết định 143 công nhận Tháp chuông Tam Tòa là chứng tích tội ác chiến tranh của đế quốc Mỹ với người dân Quảng Bình. Chính Tòa giám mục Vinh (Tòa Giám mục Xã Đoài), nơi quản lý toàn bộ giáo phận Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình do ông Cao Đình Thuyên đại diện đã cùng ký với Phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình, ông Trần Công Thuật một văn bản thống nhất xác định Tháp chuông Tam Tòa là chứng tích tội ác chiến tranh, để tôn tạo, bảo vệ phục vụ cho việc nghiên cứu, giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ.
Sự việc xảy ra sáng ngày 20-7, một số giáo dân từ một số huyện trong tỉnh Quảng Bình bị xúi giục, lôi kéo về ngang nhiên đập phá, xây nhà trong khu Chứng tích tội ác chiến tranh rõ ràng đã vi phạm Luật Di sản, Luật Đất đai và Luật Xây dựng. Những người quá khích đã có những hành vi chống người thi hành công vụ và gây rối trật tự công cộng. Xin hỏi ông với những hành vi vi phạm pháp luật đó mà chính quyền ngăn chặn thì đúng hay sai? Sự thật rõ như ban ngày thế mà sao ông lại nói: “Đó (ngăn chặn sự phá hoại – NV) chỉ là cái cớ để chống lại một cái việc hồi phục lại để cho Công giáo có thể trở lại hoạt động như cũ và cho Công giáo có thể sinh hoạt làm ăn và làm các việc lễ lạt, tín ngưỡng…”.
Không chỉ nói sai sự thật, ông còn kích động dư luận, khi ông kết luận rằng đó không phải là sự xung đột lương-giáo, mà là xung đột “giữa chính quyền còn mang màu sắc Cộng sản với các tôn giáo” (!)
Thưa ông Bùi Tín, mong ông hãy nói sự thật. Sự thật là chân lý. Không biết người ở ngoài nước có tin được ông không, chứ bà con trong nước, kể cả bà con lương, giáo, thì ông không thể lừa họ được đâu? Để người nghe tin ông, tôn trọng ông, thì duy nhất chỉ có cách là ông hãy nói đúng sự thật.
วันอังคารที่ 4 สิงหาคม พ.ศ. 2552
สมัครสมาชิก:
ส่งความคิดเห็น (Atom)
ไม่มีความคิดเห็น:
แสดงความคิดเห็น