วันอังคารที่ 2 ธันวาคม พ.ศ. 2551

No142: Thư gởi đồng chí "bị lộ" Huỳnh Ngọc Sỹ

Kính thưa đồng chí “bị lộ” Huỳnh Ngọc Sỹ!

Huỳnh Ngọc Sỹ
Tôi viết lá thư này để chia sẽ với Ngài những buồn vui sau sự cố “bị lộ” cũng như tư vấn, đóng góp thêm ý kiến với Ngài về những gì sẽ xảy ra.

Ngài Sỹ Huỳnh kính mến!

Thật bất công cho Ngài khi phải chịu làm quân tốt. Thực tình mà nói thì số tiền mà Ngài thu được từ những nhà thầu nước ngoài đã đem về cho đất nước hàng triệu đôla chứ có ít ỏi gì đâu. Một mình Ngìa thôi mà kiếm được một số tiền mà doanh thu của hàng chục công ty vừa và nhỏ trong nước cộng lại cũng chưa bằng. Vậy mà xã hội lại coi là tội, thật bất công! Nhưng xét cho cùng thì số tiền đó chẳng đáng là bao so với các đồng chí “chưa bị lộ” của Ngài, Ngài nhỉ?! Nếu vậy thì Ngài là tốt cũng đúng thôi. Mà nghĩ lại tôi vẫn thấy ấm ức giùm Ngài. Số tiền ấy, sau bao nhiêu năm, tôi và mọi người đều biết rằng nó đâu chỉ thuộc về một mình Ngài. Phía sau lưng Ngài còn có cả chục, thậm chí cả trăm đồng chí mà ngài phải chung chi, biếu xén ấy chứ. Ấy vậy mà bây giờ chỉ mình Ngài hứng chịu. Có đau không chứ?! Đau ơi là đau Ngài nhỉ!

Mà thôi chuyện đã bị lộ rồi chì còn tìm cách giải quyết thôi. Tôi có vài ý kiến như thế này, nếu thành công thì Ngài nên nhận tôi làm trợ lý, có gì tôi làm tốt thay Ngài (Cái này là tôi vì đảng vì Ngài đấy, tuyệt nhiên không cần báo ân).

Trước tiên ta hãy tìm nguyên nhân sự cố, sau đó mới có biện pháp khắc phục, tránh vi phạm lần sau.

- Thứ nhất: Đó là lỗi làm phó. Ở Việt nam này có cái luật bất thành văn rồi, chắc Ngài cũng đã biết, là hễ có tội thì phó phải chịu thay cho trưởng. Xưa nay vẫn vậy. Ngài biết vậy mà vẫn chấp nhận làm phó nghĩa là Ngài cố tình chịu tội. Lỗi cố tình lại càng nặng hơn (cái này hơn mệt đây).

- Thứ hai: Lỗi này người dân ta hay gọi “ngu mà lì”. Ngu là sao? Mà lì là sao? Xin thưa với Ngài rằng: Ngu là do Ngài tưởng rằng ờ Nhật cũng giống ở ta, tham nhũng là chuyện hiễn nhiên. Mà ngu nữa là bao nhiêu công trình của các công ty Trung Quốc bạn ta Ngài không móc nối lại đi mốc nối với cái anh chàng Nhật này (cái này xin mách nhỏ với Ngài là Ngài đã vi phạm mức độ ưu tiên về ngoại giao của đảng ta rồi đấy, đảng ta đã dặn Ngài là phải ưu tiên Trung Quốc và các nước XHCN trước). Ở Nhật luật pháp nghiêm minh (ý lộn, phải nói là thực thi luật pháp nghiêm minh chứ nước ta luật cũng nghiêm lắm, cũng minh lắm). Ấy vậy mà Ngài dám nhận hối lộ từ những 2001 tới nay. Quả thật là đúng lì.

- Thứ ba: Lỗi thiếu cập nhật thông tin. Cái vụ này bên Nhật họ thông báo cho ta lâu rồi thế mà Ngài không phòng hậu sự. Hay là Ngài tưởng rằng đảng ta kêu họ dừng điều tra thì họ sẽ không dám điều tra nữa nên Ngài không cần phải lo. Hay là do Ngài có cái dù quá to? Ngài còn nhớ không? Cách đây mấy ngày báo chí đã nêu một xu hướng mới của các quan chức Trung Quốc bạn ta nhận hối lộ rồi ra nước ngoài sống. Nếu Ngài cũng làm như họ thì hay quá. Tôi đâu phải nhọc công tìm kế cùng Ngài. Bây giờ thì e trể mất rồi vì Ngài còn phải làm “tốt”, chỉ còn chờ thí nữa thôi.

- Thứ tư: Tham. Cái lỗi này thực ra không đáng bàn vì trong thời đại này có vị quan chức nào lại không tham chứ. Tôi nghĩ đảng cũng hiểu điều này mà bỏ quá cho Ngài.

Bây giờ chúng ta nhận xét tình hình (biết người biết ta trăm trận bất bại mà) để dễ bề dự liệu.

Tôi e rằng phải báo tin xấu cho Ngài thôi. Tình hình này cực kỳ nghiêm trọng bởi vì cái vụ PMU18 đã khuấy động dư luận rồi. Bây giờ mà muốn chìm xuồng cái vụ này coi bộ không yên với dân rồi. Xui cái là vụ này bể không đúng thời gì cả, ai lại nhằm cái lúc dầu xôi lữa bổng vậy mà bể, đợi thêm thời gian nữa có hay hơn không?! Mà cái anh chàng Nhật này cũng đáo để thật, ai đời hối lộ mà cũng bị truy tố (bên ta nhận hối lộ mà vẫn bình thường, thậm chí còn trả thù người phát hiện một trận ra trò). Tại sao họ người Nhật không biết xử lý nội bộ đảng nhỉ? Như vậy có phải đỡ cho mình không. Đã vậy còn đưa lên báo chí cho nó văng mãnh tùm lum. Văng tới cả nơi thiên đường xã hội chủ nghĩa này mới nghiệt chứ. Ta đang yên lành thế mà người Nhật lại xáo trộn cả lên. Bảy tám năm rồi còn gì. Cái anh chành Nhật này phải liệt vào hạng “thế lực thù địch” rồi.

Bây giờ bên Nhật người ta đã truy tố người của họ thì tất nhiên ta cũng phải thí tốt của ta thôi (cái này nguy cho Ngài đây). Như vậy mới lấy được tiền của họ nữa chứ (Nên nhớ Nhật là nước viện trợ ODA cho ta nhiều nhất đấy, làm mất lòng họ thì không xong đâu).

Từ thực tế phủ phàng trên, ta thấy chuyện Ngài phải hầu tòa là chuyện hiển nhiên. Nhưng Ngài cũng đừng vội nãn chí, tòa cũng là người của ta cả. Vấn đề là ta phải xoay tòa theo hướng nào có lợi nhất cho ta và cho đảng.

Giải quyết vấn đề mới là chuyện nên bàn.

Đối với Ngài thì tôi có ý kiến thế này: Ngài có 2 con đường và có thể chọn 1 trong 2.

- Thứ nhất: Âm thầm chịu đựng. Có nghĩa là dù Ngài có chung chi cho ai, có ai cùng tham gia với Ngài thì Ngài cũng không được khai. Như vậy thì Ngài có cái công với đảng vì đã giúp đảng trong sạch vững mạnh. Dựa vào công này ngày sẽ được giảm án (tình tiết giảm nhẹ). Vào nhà nghĩ vài năm rồi dựa vào cái dù của Ngài mà ân xá cho vài chục năm. Như vậy cũng tốt, có thời gian nghỉ ngơi để sau này đảm nhận nhiệm vụ khác cao hơn. Ngài hỏi tại sao ư? Vì chẳng sếp nào lại không ưa một người như Ngài “dám làm dám chịu”, không liên lụy tới sếp (cái này tôi cam đoan là đúng 100%, vì tôi cũng làm sếp mà).

- Thứ hai: Khai tất cả những người có liên quan, chức càng cao càng tốt. Vì như vậy đảng sẽ chùng tay (nhiều quá mà, nếu xử thì e rằng chẳng còn đảng viên nào). Đảng sẽ tìm cái tội khác cho Ngài (như là tội nhận quà biếu quá nhiều chẳng hạn, hay là tội không khai báo khi có số tiền lớn mà không biết lý do…) nhiều tội có thể thay thế tội nhận hối lộ mà khi chịu án chỉ là cảnh cáo nội bộ thôi, như vậy Ngài không cần phài lo lắng nhiều. Cái này coi hay vậy nhưng có một khuyết điểm vô cùng lớn. Đó là các sếp từ nay không dám giao việc cho Ngài nữa vì Ngài đã làm sếp bị liên lụy. Đường tiến thân sau này sẽ khó.

Lưu ý Ngài một chuyện. Nếu Ngài muốn chọn cách thứ 2 thì phải nhớ nhập tâm rằng: Khai thì phải khai với báo chí “lề trái” ấy, có như vậy mới tới tai công luận được, và như vậy mới làm áp lực với đảng và các sếp được. Nếu Ngài khai với các cơ quan điều tra và các báo bên “lề phải” thì coi như Ngài tiêu đời rồi. Ban tuyên giáo trung ương sẽ ém nhẹm mọi thông tin và ngài sẽ bị xử như nhà báo Nguyễn Việt Chiến ấy. Sẽ không có cơ hội cho Ngài thanh minh đâu Ngài hiểu chưa?

Vài lời tâm sự và chút ngu kiến giúp Ngài qua cơn hoạn nạn. Mong rằng sau cơn mưa trời lại sáng.

Chào Ngài

Nguồn: Anthony Le's Blog

ไม่มีความคิดเห็น: