Câu chuyện sau đây được ghi lại trong một giờ học chính trị về chủ nghĩa Mác-Lênin tại một trường đại học trong nước ”
Thầy : Hôm nay thầy cho phép các em được tranh luận công khai về đề tài chính trị Việt Nam và thế giới, thầy sẽ cố gắng giúp các em nhận diện được các thông tin "trái chiều" và "độc hại" mà các thế lực thù địch vẫn tuyên truyền lén lút trên internet, mặc dù Đảng và nhà nước ta đã đặt tường lửa để ngăn chặn các trang web này nhưng chắc chắn có nhiều em ở đây vì tò mò nên vẫn cố tình truy cập vào đấy. Nào ! Các em bắt đầu đi ?
Sinh viên : Thưa thầy, thế nào là các "thế lực thù địch" ạ ?
Thầy : Thế lực thù địch là tất cả những kẻ mà chúng ta vẫn thường nghe, đó là bọn "dân chủ", "phản động cấp tiến", và cả đám dân đen bị xúi giục biểu tình, rồi đám công nhân đình công, nói chung là tất cả những kẻ chỉ trích chính phủ và nói xấu đảng.
Sinh viên : Tại sao lại gọi là "phản động cấp tiến" ?
Thầy : Phản động cấp tiến là những kẻ tiến bộ, có hiểu biết nhưng phạm vào cái tội là "cầm đèn chạy trước ô tô", thầy ví dụ như trường hợp nhà bác học vĩ đại Galilê. Khi ông ta khẳng định rằng trái đất quay quanh mặt trời, dù rằng điều đó là đúng và bây giờ ai cũng phải công nhận nhưng vào thời của ông thì nó là quá sớm vì khi đó chính quyền (Thiên chúa giáo) khẳng định rằng mặt trời quay quanh trái đất. Chuyện đa nguyên đa đảng ở nước ta vẫn là quá sớm, có lẽ một vài chục, hay vài trăm năm nữa nếu một lúc nào đó đảng ta thấy cần thiết thì đảng sẽ cho phép. Bây giờ là quá sớm, quá sớm ! Kẻ nào đòi hỏi điều này đều có thể bị qui cái tội "phản động cấp tiến" !
Sinh viên : Thưa thầy em thấy có nhiều người bị qui tội là "phản động" ! Nên hiểu thế nào là "phản động" ?
Thầy : Phản động hiểu một cách đơn giản là "chống hoặc ngăn cản lại sự phát triển theo chiều hướng tự nhiên, tiến bộ".
Sinh viên : Thưa thầy, thế thì chính quyền Việt Nam ta dưới sự lãnh đạo của đảng đích thực là phản động rồi ! Đảng chống lại kinh tế thị trường bằng cách nâng đỡ và bảo hộ cho các doanh nghiệp nhà nước, chống lại chuyện đa nguyên đa đảng, chống lại xã hội dân sự, tiêu diệt tất cả các tiếng nói đối lập... trong khi tất cả các nước trên thế giới vẫn đang làm như vậy ?
Thầy : Em không được phát biểu lung tung như thế, người ngoài nghe được thì chết… thầy. Đấy là giọng điệu của các "thế lực thù địch". Đảng ta quang minh và sáng suốt nhất trên trần gian này nên không thể là phản động được. Các em đã học về chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa Mác-Lênin mà không nhận ra ai là "phản động" sao ? Chỉ có chủ nghĩa Mác-Lênin mới là chủ nghĩa đích thực và văn minh nhất, tiến bộ nhất mà loài người đang hướng tới. Tất cả những ai không chọn con đường này mới là phản động. Như vậy trừ Việt Nam và ba nước cộng sản anh em là không phản động còn lại đều là bọn phản động cả.
Sinh viên : Thưa thầy ! Nếu đảng ta cho rằng các giá trị như tự do, dân chủ, nhân quyền này nọ là của bọn tư bản, là ngoại lai, lỗi thời và không thể chấp nhận được với Việt Nam thì chủ nghĩa Mác-Lênin cũng là một thứ chủ nghĩa ngoại lai đấy thôi ? Ông Mác là người Đức và ông Lênin là người Nga kia mà ?
Thầy : Đúng là cái tự do, dân chủ, nhân quyền là sản phẩm của bọn tư sản đế quốc, chỉ có bọn đế quốc mới dùng được thôi còn người Việt Nam ta nhất định không dùng và không bao giờ dùng được mấy thứ nhố nhăng đó. Còn chủ nghĩa Mác-Lênin lại là chuyện hoàn toàn khác. Hai ông này mới đích thực là vĩ nhân, chủ nghĩa cộng sản mới đích thực là tương lai của loài người, khi đến đó mọi người sẽ sống trong một thế giới đại đồng, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu, có nghĩa rằng ai muốn làm việc thì làm ai không muốn làm thì thôi, muốn ăn gì ? dùng cái gì ? đi xe gì ? thì cứ việc. Bọn phản động nó cứ bảo láo lếu rằng đây là "bánh vẽ", các em không được tin chúng nó. Hơn nữa Bác Hồ kính yêu của chúng ta vất vả lắm mới đem được học thuyết tuyệt vời này về Việt Nam và khai sáng cho đám dân đen.
Sinh viên : Thế thì theo thầy bao nhiêu lâu nữa mới đến ngày huy hoàng đó của chủ nghĩa cộng sản ? và nếu nó tốt đẹp như thế tại sao Nga và các nước Đông Âu khác lại từ bỏ nó ?
Thầy : Em hỏi thế thì đến bố thầy cũng chịu. Thầy nghĩ kể cả ông Mác, ông Lênin cũng không biết được, hai ông cũng cứ tiên đoán bừa thế. Nhưng các em phải tin vào điều đó vì Bác của chúng ta, đảng của chúng ta đã bảo "ngày ấy" sẽ đến thì chắc chắn nó sẽ đến. Các em phải... kiên nhẫn, phải biết chờ đợi, phải biết hy vọng. Đời thầy thì không mong chờ được thấy ngày huy hoàng đấy rồi, đời các em thầy nghĩ cũng thế nhưng các em cứ tin đi, đời con, đời cháu… các em sẽ được chứng kiến thôi mà. Còn nhân dân các nước Đông Âu họ không kiên nhẫn và có một niềm tin sâu sắc như người Việt Nam ta nên họ đã vội vã từ bỏ con đường hạnh phúc để chạy theo tiếng gọi thấp hèn của chủ nghĩa vật chất mà bọn đế quốc mời gọi. Chủ nghĩa cộng sản ở các nước đó chỉ "tạm thoái trào" thôi. Một ngày đẹp trời nào đó nhân dân sẽ nhận ra bộ mặt thật của chủ nghĩa tư bản bẩn thỉu và xấu xa thì họ sẽ vùng dậy và đập tan chế độ theo đuôi đế quốc đó.
Sinh viên : Vâng, chúng em sẽ chờ đợi và hy vọng. Và chúng ta phải đời đời biết ơn Bác, ơn đảng ?
Thầy : Tất nhiên là như thế. Không có Bác và đảng thì chúng ta mất nước về tay bọn đế quốc lâu rồi. Em cứ bình tĩnh, khoan hãy phản đối. Thầy biết em định nói gì rồi. Em sẽ lý luận rằng bây giờ làm gì có nước nào bị làm thuộc địa hay bị xâm chiếm nữa chứ gì ? Thậm chí còn có ý kiến cực kỳ phản động cho rằng nếu không có đảng và Bác thì sẽ có đảng khác, bác khác. Không cần đánh nhau thì bọn đế quốc cũng phải trao trả độc lập cho chúng ta như các nước khác ở Đông Nam Á. Ấu trĩ hết chổ nói ! Vì Việt Nam ta dưới sự lãnh đạo của Bác và đảng đã đánh tan hệ thống thuộc địa của bọn đế quốc nên chúng mới hoảng sợ trao trả chủ quyền cho các nước đã từng là thuộc địa của chúng. Theo thầy, trong công cuộc cách mạng vĩ đại này của đảng có một điều đáng buồn là Việt Nam và đảng ta làm để cho bọn khác hưởng "cốc mò cò xơi", các nước Đông Nam Á tự nhiên được hưởng lợi độc lập từ cuộc kháng chiến vĩ đại của đảng ta. Nếu không có Bác và đảng thì chúng ta vẫn mãi mãi là thuộc địa tay sai của đế quốc. Em thấy bọn Hàn Quốc hay Đài Loan chúng giàu có thật nhưng cũng chỉ tay sai của đế quốc Mỹ mà thôi.
Sinh viên : Thế tại sao chúng ta lại đi làm thuê cho bọn tay sai này làm gì ? Sao không gọi chúng sang làm thuê cho ta ? Mà nhân dân mình muốn đi làm thuê cho chúng cũng không dễ, phải mất rất nhiều tiền mới đi được ?
Thầy : Đây là chiến lược của đảng ta. Phải cử người sang đó lao động để xem xét và nghiên cứu xem chúng sẽ bị "giãy chết" như thế nào để đảng ta còn có biện pháp đề phòng. Hơn nữa cử người sang đó lao động là cơ hội để trao đổi văn hóa và truyền bá tư tưởng vĩ đại của Mác và Lênin cho giai cấp cần lao của các nước đó. Để họ còn biết mà đấu tranh chống lại bọn tư bản địa chủ bóc lột. Thật ra dân các nước đó họ khổ lắm mà họ có biết đâu ? Người Việt Nam ta sang đó sẽ mở mắt cho họ thấy bộ mặt thật của bọn đế quốc. Ngoài nghĩa vụ lo cho nhân dân Việt Nam tiến lên chủ nghĩa cộng sản, đảng ta còn có nhiệm vụ quốc tế thiêng liêng là dẫn dắt các dân tộc khác cùng tiến lên chủ nghĩa cộng sản.
Sinh viên : Thế sao Việt Nam vẫn nằm trong những nước nghèo nhất trên thế giới ?
Thầy : Chúng ta vừa đánh bại tên đế quốc đầu sỏ là Mỹ, đã phải quay sang đánh tên cộng sản đàn em láo lếu Pôl Pốt, tay sai của bọn Bắc Kinh. Rồi bọn bành trướng bá quyền Trung Quốc. À ! Đấy là thầy nói trước đây chứ còn bây giờ thì quan hệ Việt Nam-Trung Quốc rất tốt đẹp, rất thắm tình đồng chí, anh em, là biểu tượng của tình đoàn kết vĩ đại của những người cộng sản. Cái vụ họ bắn chết ngư dân Thanh Hóa ấy à ? Họ nhầm thôi, đảng cũng bỏ qua vụ này rồi, có gì là nghiêm trọng đâu. Các thế lực thù địch tấn công chúng ta từ mọi phía, tàn dư chúng để lại cũng rất nhiều như nghiện ngập, đĩ điếm cờ bạc, rồi thiên tai bão lụt, rồi dân trí người Việt còn thấp, đất nước ta sống nhờ vào nông nghiệp là chính… Nói thật nếu đảng ta không thông minh và sáng suốt, tài tình linh hoạt chèo lái con thuyền quốc gia thì có lẽ bây giờ người Việt Nam ta thành người… thiên cổ hết rồi. Đừng bao giờ quên công lao trời biển đó của đảng.
Sinh viên : Thưa thầy, thế tại sao các nước khác không có Bác vĩ đại và đảng sáng suốt mà sao họ vẫn sướng hơn chúng ta ?
Thầy : Đừng có nhìn bề ngoài mà vội đánh giá một sự việc bên trong. Họ có cuộc sống giàu có và sung sướng thật đấy, nhưng đấy chỉ là hào nhoáng bên ngoài thôi. Bên trong họ khổ lắm. Bọn tư bản nó bóc lột nhân dân các nước đó rất tàn bạo và tinh vi nên các em chưa thấy đó thôi. Mình nghèo nhưng được cái tự do. Muốn làm gì thì làm, miễn đừng dây vào chính trị là được. Em thấy có ai sướng như dân mình không ? Uống rượu say vẫn lái xe máy, xe ô tô vù vù, có sao đâu ? Còn ở các nước khác là cảnh sát phạt rất nặng tội đó đấy ! Em hỏi vì sao Việt Nam sung sướng hơn mà không thấy thằng tư bản nào xin tị nạn cả mà chỉ có người mình chạy sang các nước đó sinh sống bất hợp pháp dù bị bắt bớ và khinh rẻ ấy à ? Bọn tư bản chúng nó là thế ! Cực khổ quen rồi, bị chèn ép đè nén quen rồi nên sang Việt Nam được tự do thoải mái quá đâm ra chúng nó khó chịu không ở được.
Sinh viên : Thưa thầy, Việt Nam đã được những thành tựu gì lớn nhất từ trước đến nay để cả thế giới phải công nhận ạ ?
Thầy : Các em không chịu đọc báo gì cả. Thành tựu vĩ đại nhất của Đảng Cộng Sản Việt Nam sau 31 năm giải phóng là đã có thành tích nổi bật trong việc xóa đói giảm nghèo, được Liên Hiệp Quốc công nhận và đánh giá cao, trong khi đó các nước tư bản chủ nghĩa đã không làm được điều này.
Sinh viên : Vâng ! Em hiểu rồi và hiểu thêm là ở các nước tư bản dân họ có nghèo đói đâu mà phải chống ? Thế còn chuyện quan chức Việt Nam tham nhũng thì thế nào ạ ?
Thầy : Chuyện đó ở đâu mà không có, kể cả ở Mỹ. Chúng ta đang thời kỳ quá độ lên xã hội chủ nghĩa nên sẽ có những sự cố nho nhỏ, mà mấy ông tham nhũng đâu có nhiều, chỉ có những ông có chức lớn như Bùi Tiến Dũng, Nguyễn Việt Tiến mới có điều kiện tham nhũng nhiều như vậy, còn mấy anh công an giao thông ăn tiền vòi vĩnh là chuyện nhỏ, họ chỉ cải thiện thêm cho cuộc sống khó khăn của họ mà thôi, lương của họ làm gì đủ sống ? Em vẫn không quên câu nói "làm nghề gì ăn nghề ấy" chứ ? Mà thầy cũng không hiểu báo chí Việt Nam cũng làm rùm beng lên làm gì mấy cái chuyện này không biết ? để rồi các "thế lực thù địch" nó lợi dụng công kích. Mấy ông này "ăn tiền" mãi, rồi cũng đến lúc phải "no tiền" và sẽ không còn tham nhũng nữa, việc gì mà phải chống cho mất công. Mà nhiệt tình quá trong việc chống tham nhũng lại trở thành những kẻ "phản động cấp tiến" như ông Phạm Quế Dương ngay, em có biết vụ đó không ? À mà thầy quên, vụ đó "ta" chỉ xử kín nên làm sao các em biết được ?
Sinh viên : Ngày xưa đảng kêu gọi "đánh Mỹ cứu nước" bây giờ lại mời Mỹ vào để xây dựng đất nước, thế là thế nào ạ ? Bố em từng khoác ba lô "xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước" cũng không hiểu nổi tại sao như vậy ? Trước đây đảng sai và bây giờ đảng đúng ạ ?
Thầy : Đảng không bao giờ sai ! Trước đây, bây giờ và mãi mãi sau này. Các em hãy coi đây như một chân lý nếu các em muốn được… yên thân. Chúng ta đã đánh Mỹ và sẽ tiếp tục đánh Mỹ và bọn đế quốc đến cùng. Thế nhưng trong giai đoạn chủ nghĩa cộng sản đang thoái trào trên toàn thế giới, chỉ còn bốn nước cộng sản còn lại là trung kiên đến cùng với chủ nghĩa của Mác và Lênin. Trước tình hình khó khăn đó chúng ta phải tạm thỏa hiệp với chúng, mục đích là kêu gọi đầu tư để thu hút nguồn tiền vô tận của bọn đế quốc, học hỏi những kinh nghiệm làm ăn của chúng, tích lũy vốn để tăng cường cho quốc phòng. Chúng ta thắt chặt quan hệ một cách toàn diện với Trung Quốc, đăc biệt là về chính trị, tư tưởng để không xa rời con đường chính là tiến lên chủ nghĩa cộng sản.
Các em tưởng tượng thế này cho dễ nhé : chúng ta đang quyết tâm đi đến một cái đích rất quan trọng đó là chủ nghĩa cộng sản nhưng trên con đường khó khăn đó có lúc sẽ gặp phải chướng ngại vật, đó là sự phá hoại của bọn đế quốc và vì thế chúng ta phải tạm thời đi vòng theo con đường nhỏ cho dù có bụi rậm và khó đi, đó là con đường mà bọn tư bản vẫn đi, khi có điều kiện ta sẽ quay trở lại con đường cái chính thênh thang để đi tới bến bờ của hạnh phúc. Khi đó một mình chúng ta và ba nước cộng sản anh em tự do thoải mái đi trên con đường rộng lớn và thênh thang vì chỉ có một mình chúng ta mới đủ khôn ngoan để tìm cho mình một con đường đi tới hạnh phúc và vinh quang.
Sinh viên : Thưa thầy…
Thầy : Thôi, hôm nay đến đây là đủ, hôm sau thầy sẽ giải thích tiếp cho các em những vấn đề khác. Cái quan trọng nhất cần ghi nhớ là hãy tin rằng chủ nghĩa Mác-Lênin là vô địch thiên hạ và đảng ta lúc nào cũng vĩ đại và sáng suốt. Điều này rất quan trọng vì nếu các em không còn tin vào những điều này thì những người như thầy biết… làm gì để sống. Bao nhiêu năm nay thầy chỉ biết đọc và nghiên cứu về chủ nghĩa Mác-Lênin. Thầy không có nghề ngỗng gì khác để mưu sinh. Tuổi thầy giờ cũng cao rồi, có muốn thay đổi cũng không còn thời gian nữa. Em nào không tin vào những gì thầy nói thì cũng vì thương thầy mà đừng phản đối làm gì. Sau này khi các em ra trường rồi thì cuộc sống sẽ làm các em mở mắt ra, khi đó các em muốn làm gì hãy làm, các em nhé !
วันจันทร์ที่ 23 กุมภาพันธ์ พ.ศ. 2552
สมัครสมาชิก:
ส่งความคิดเห็น (Atom)
ไม่มีความคิดเห็น:
แสดงความคิดเห็น